Hạnh phúc đến muộn màng trong cay đắng khổ đau
Khi bóng xế mới gặp vầng trăng khuyết.
Ơi vầng trăng với nửa mình đã khuất
Làm sao tròn cho vợi nỗi xót đau?
Ôm nửa vầng trăng trong vòng tay lo âu
Em chua xót bởi nửa vầng trăng khuyết
Trăng, trăng ơi! Có bao giờ trăng biết :
Em đánh đổi cả cuộc đời mới được
nửa vầng trăng !
Nguyễn Thị Phượng